“GỐC ĐA NGÀY XƯA” – Trích Tác phẩm “HÃY CHO ĐI NHỮNG GÌ BẠN MUỐN – TẬP 2” – LỜI BÌNH THƠ TỪ HOÀNG GIA
Lao xao gió
thổi cành thông,
Con về thăm lại
bến sông hôm nào.
Ngày xưa bố
đi sang Lào,
Theo chân người
lính nước nhà đó đây.
Tảo tần Mẹ vẫn
sớm ngày,
Cầy bừa san lấp
cấy cầy ruộng xa.
Chờ lúa chín
mẹ trồng cà,
Ngô khoai mẹ
bán tảo tần nuôi con.
Những trưa hè
nắng chang chang,
Mẹ đi ra cánh
đồng làng bắt cua.
Mẹ tát vét cả
buổi trưa,
Chiều ra chợ
bán rau dưa với cà .
Con về thăm lại
cây đa,
Mẹ vẫn ngồi
đó bán hoa nhà trồng.
Dưới sông
sóng nhẹ theo dòng,
Chân bùn tay
lấm Mẹ gom từng hào.
Công cha
nghĩa mẹ tính sao?
Biển sông bao
nước có so được bằng.
Mồ hôi mẹ hóa
mùa vàng,
Bàn tay Mẹ nặn
nên chàng thanh niên.
Nhờ cua, nhờ
cá chợ phiên,
Mà con của Mẹ
có tên có tình.
Đứa nào cũng
có gia đình,
Nhờ gốc đa ấy
Mẹ mình sớm hôm.
An Nhiên | 15-05-2023)
| Hưng Yên | Trích Tác phẩm “Hãy cho đi những gì bạn muốn”
LỜI BÌNH – TỪ HOÀNG GIA
“Lao xao gió thổi cành thông,
Con về thăm lại bến sông hôm nào.
Ngày xưa bố đi sang Lào,
Theo chân người lính nước nhà đó.”
Đó là là 4 câu thơ ta đọc được qua bài thơ “Gốc đa ngày xưa” –
như gợi lại những kỷ niệm về quá khứ của một thời đã qua. Chúng ta có thể đi
đây, đi đó và đi đến một phương trời xa nhưng những kỷ niệm về tuổi thơ vẫn
luôn tròn đầy mỗi khi được nhắc lại, được nhớ lại, và được gợi lại. Bài thơ “Gốc
đa ngày xưa” chính là một trong những bài thơ như vậy, “Con về thăm lại bến
sông hôm nào.”
Rồi những vần thơ tiếp theo là,
“Tảo tần mẹ vẫn sớm ngày,
Cày bừa san lấp cấy cầy ruộng xa.
Chờ lúa chín mẹ trồng cà,
Ngô khoai mẹ bán tảo tần nuôi con.”
Đó là khi ta trở lại kỷ niệm xưa và
nhận ra rằng không có gì bao la bằng tình mẹ, và không có cao lớn bằng tình
cha. Đó là khi ta nhớ về gia đình với những ký ức không bao giờ phai được, về
tình yêu mà từ đó chúng ta đã lớn lên – tình mẹ và tình cha đã đi vào chúng ta
như tất cả những gì mà chúng có được từ tuổi trẻ. Và chúng có thể nói rằng,
trong tất cả những kỷ niệm được xem là thiêng liêng nhất của đời sống, tình yêu
cha mẹ - tình yêu gia đình chính là một những tình yêu đáng quý nhất của một đời
người.
Bài thơ “Gốc đa ngày xưa” được tiếp nối
với vần thơ:
Những trưa hè nắng chang chang,
Mẹ đi ra cánh đồng làng bắt cua.
Mẹ tát vét cả buổi trưa,
Chiều ra chợ bán rau dưa với cà .
Con về thăm lại cây đa,
Mẹ vẫn ngồi đó bán hoa nhà trồng.
Tác giả Hoàng Văn Quyền (Bút danh An Nhiên) như nhắc nhở chúng ta về những gì mà
chúng ta đã từng nhìn thấy “mẹ của mình” – như bất cứ ai trong đời đã từng nhìn
thấy “mẹ của mình” như thế, “Mẹ tát vét cả buổi trưa” – tuy hành động đơn giản,
mộc mạc… nhưng đó chính là tấm lòng của người mẹ dành cho con… như là tất cả những
gì mà một con người có thể làm được để dành cho con của mình và trên hết đó là
tình yêu bao la mà bất kỳ người mẹ nào trên đời cũng muốn có cho con của mình.
Bài thơ tiếp tục với những vần thơ nhẹ
nhàng, mà sâu lắng về “tình mẹ” mà Tác giả đã viết trong Tác phẩm này.
Dưới sông sóng nhẹ theo dòng,
Chân bùn tay lấm Mẹ gom từng hào.
Công cha nghĩa mẹ tính sao?
Biển sông bao nước có so được bằng.
Mồ hôi mẹ hóa mùa vàng,
Bàn tay Mẹ nặn nên chàng thanh niên.
Đó là khi ta được nhắc nhớ lại cả một
tuổi thơ trong câu nói “Công cha nghĩa mẹ tính sao?”, và cũng có thể là câu nói
mà ta có thể dành cho tất cả mọi người về những gì mà chúng ta đã làm, đang
làm, và sẽ làm “Công cha nghĩa mẹ tính sao?”. Một câu hỏi đơn giản, nhưng có
khi chúng ta dùng cả một cuộc đời mình để trả lời cho nó, nhưng có khi cũng
không đủ - không kịp…
Và bài thơ được kết thúc ở đoạn thơ,
Nhờ cua, nhờ cá chợ phiên,
Mà con của Mẹ có tên có tình.
Đứa nào cũng có gia đình,
Nhờ gốc đa ấy Mẹ mình sớm hôm.
Như để mỗi người chúng ta nhìn lại
chính mình, nhìn lại tâm mình, cũng như nhìn lại tất cả, để chúng ta có thể tự
nhắc nhở với chính mình rằng “Công cha nghĩa mẹ tính sao?”. Và đó chỉ là một
câu hỏi đơn giản, nhưng có khi một người phải đủ kinh nghiệm và kinh nghiệm một
đời để mới có thể “nghiệm ra được” một câu hỏi như thế? Và cũng có khi chúng ta
phải dùng cả một cuộc đời mình để chỉ trả lời một câu hỏi:
“Công cha nghĩa mẹ tính sao?”.
Bài thơ “Gốc đa ngày xưa” thực sự có ý nghĩa vì lý do đó!
///---
Lời bình từ TRẦN TRUNG KIÊN (TK) | ROYAL AUTHORS | ROYAL ADVISORS